Sương Anh

Bến - Trăng - Thuyền


Bến chờ, bến đợi, đến bao lâu
Ngóng ai lạnh tím hồn cô sầu
Vắng ngắt quạnh hiu đời lẻ bóng
Bãi khuya nhờ gió nhắn đôi câu
 
Trăng buồn, trăng trốn, chẳng sáng đâu
Áng mây che khuất nơi giang đầu
Mờ mờ ảo ảo vầng trăng nhạt
Tìm cách trốn sầu...lặn đáy sâu
 
Thuyền ơi, thuyền hỡi, vắng đã lâu
Nơi đây bến đợi hãy về mau
Bến đây, thuyền đó...sao không thấy
Có phải trăng mờ...chẳng thấy nhau...
 


 

Được bạn: HB 11.10.2007 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Bến - Trăng - Thuyền"